Phong trào nghệ thuật hiện đại ở Mỹ
Trong suốt thế kỉ XX, nhiều nghệ sĩ châu Âu đã phải di chuyển đến Mỹ để lẩn trốn chính quyền Nazis và cũng vào thời khắc đó, người dân nước Mỹ được tiếp cận với phong trào nghệ thuật hiện đại trong show diễn Armory năm 1913. Mọi người đều khá quen thuộc với những phong trào hiện tại mang tính truyền thống sẵn có; vì thế phong trào hiện đại bị mọi người chối từ, gây ra nhiều hỗn loạn và tranh luận trái chiều.
Vào những năm 1930, phong trào hiện đại bắt đầu phát triển khi vị thế độc tôn của thiết kế đồ họa Mỹ dần trở nên yếu ớt, từ đó công chúng dần đón nhận phong cách nghệ thuật châu Âu. Đây là thời điểm mà tác phẩm ‘Elementare Typographie’ của Jan Tschichold được quảng bá tại Mỹ.
Tác phẩm của Jan bị bác bỏ, tuy nhiên một số nhà thiết kế Mỹ như William Addison Dwiggins đã bày tỏ sự ủng hộ và phát triển nó, từ một tác phẩm mang hơi hướng cổ điển thành phong cách typography hoàn toàn mới.
Dwiggins được biết đến với vai trò cải thiện chất lượng sách và quảng bá với công chúng. Ông cũng là người tạo ra cụm từ ‘nhà thiết kế đồ họa’ để giải thích cho công việc ông đang làm như minh họa và thiết kế sách.
Khi ông tham gia vào lĩnh vực quảng cáo, thiết kế của ông là những trang giấy được sắp xếp lộn xộn với chi tiết trang trí, pha trộn giữa nghệ thuật truyền thống và trường phái lập thể.
Các nghệ sĩ châu Âu di chuyển đến nước Mỹ và góp phần ảnh hưởng đến phong trào hiện đại bao gồm: George Salter, Alexey Brodovitch, Mehemed Fehmy Agha.
George Salter, một nghệ sĩ người Do Thái có khả năng chuyển đổi và thể hiện tinh hoa của quyển sách thông qua thiết kế trang bìa. Thiết kế của ông thật sự là điểm nhấn trong văn học thế kỉ 20. Thoạt nhìn, chúng có vẻ là những thiết kế bìa sách bình thường ta đã thấy nhiều vô kể, nhưng trong khoảng thời gian đó, những bìa sách này được đánh giá là rất tiên tiến. Điều đó cho thấy sự ảnh hưởng của ông đối với thiết kế hiện đại và tư tưởng của ông vẫn còn đúng đắn. Phong cách của George Salter là sự phối hợp của màu nước, kĩ thuật ghép ảnh photomontage và thư pháp.
Alexey Brodovitch không chỉ nổi tiếng khi đảm nhận vị trí giám đốc nghệ thuật cho tạp chí Bazaar khét tiếng của Harper mà còn bởi phương pháp giảng dạy được những thế hệ đi sau tiếp thu và thực hành. Ông truyền tải sự mới mẻ, tân tiến và tương quan trong thiết kế thông qua việc thúc đẩy sự phát triển của ngành nhiếp ảnh trong thế giới tạp chí.
Alexey Brodovitch bị thu hút bởi khoảng không màu trắng và sự đơn giản mà chúng mang lại, sử dụng nó để tạo ra chiều sâu với hình ảnh và con chữ. Ông cũng nổi tiếng thông qua việc sử dụng các bức ảnh và kết hợp chúng vào thiết kế của mình để tạo ra hiệu ứng như phim ảnh.
Akexey thích sự tương phản, vì thế ông đã sử dụng những hình dạng và con chữ rõ ràng để lấp đầy khoảng không gian màu trắng và tạo ra phương pháp cắt ghép mới lạ. Vị nghệ sĩ này tìm kiếm sự cách tân trong tác phẩm, một ‘cảm giác thanh âm’.
Người cộng sự của Alexey Brodovitch là Mehemed Fehmy Agha, người đã có thời gian làm việc tại Vogue, đối thủ cạnh tranh của Bazaar. Ông đã đưa ra thuật ngữ bleed typography, cách sử dụng phông sans serif, bố cục phong cách chủ nghĩa kiến tạo, và bỏ đi kiểu chữ in nghiêng. Ông có được sự hiểu biết sâu sắc về nhiếp ảnh và tạo ra phương pháp tiếp cận sôi nổi và thú vị. Cá nhân tôi rất thích thiết kế của Mehemed Agha nhưng khi so sánh với Bazaar, nó chỉ đứng thứ 2 thôi.
Người dịch: Đáo
Nguồn:miryanamontebello